NHƯ VỢ CHỒNG NGÂU
Ngày xưa Chức Nữ (nghĩa là cô gái dệt vải) là con gái yêu của Trời. Suốt ngày nàng chăm chỉ dệt vải không kể thời gian. Nàng được Trời cho lấy Ngưu Lang (nghĩa là chàng chăn trâu) cũng là một người hay lam hay làm. Chàng chăm nom, săn sóc đàn trâu của Trời rất cẩn thận. Gái siêng ngoan lấy trai chăm chỉ, ai cũng cho là đẹp đôi và tin rằng họ sẽ luôn luôn được sống hạnh phúc bên nhau. Nhưng từ khi lấy nhau, suốt ngày đôi vợ chồng trẻ chỉ quấn quýt bên nhau, chểnh mảng công việc quên cả ngày tháng trôi qua. Nhìn thấy khung cửi thì nhện chăng, đàn trâu thì gầy đói. Trời giận lắm, bèn đày hai người ra ở hai bờ sông Ngâu, mỗi năm chỉ cho gặp nhau chỉ một lần vào ngày 7-7 âm lịch. Vì vậy mà hằng năm cứ vào đầu tháng bảy âm lịch trời lại mưa dầm dề, dai dẳng. Đó là nước mắt của hai vợ chồng Ngâu (biến âm của Ngưu) khóc lúc gặp nhau sau một năm trời đằng đẳng bị buộc phải xa nhau. Những giọt buồn rả rích suốt mấy ngày đêm ấy làm cho người hạ giới cũng phải buồn lây. Dân gian gọi đó là mưa Ngâu.
Và cũng do đó, những cặp vợ chồng trẻ yêu nhau mà luôn phải xa cách, những cặp vợ chồng “xa mặt” mà chẳng “cách lòng”, đời đời chung thủy với nhau được ví như vợ chồng Ngâu.
Minh Chính - Sưu tầm